Thư Phổ (Các Câu Thơ Thư Pháp)

Thư Phổ (Các Câu Thơ Thư Pháp)

THƯ PHỔ VỀ CHA MẸ

  1. Con dù lớn vẫn là con của mẹ,

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.

Chế Lan Viên           

  1. Ơn cha như núi như non,

Hy sinh tất cả cho con nên người.

  1. Cánh cò cõng nắng cõng mưa,

Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.

  1. Công ơn cha mẹ nuôi con,

Con lo đền đáp cho tròn con ơi.

  1. Thêm một người quả đất sẽ chật hơn,

Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt.

  1. Đưa kim qua nỗi ưu phiền,

Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời.

  1. Mẹ đi gánh nước ban mai,

Gánh hai ngọn núi với hai mặt trời.

  1. Mẹ nằm chỗ ướt canh sương,

Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ.

  1. Ai người chia bớt nỗi buồn,

Mẹ con gánh mãi hoàng hôn một mình.

  1. Con về đây quỳ bên gối mẹ,

Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu.

  1. Con mang thơ đi gieo khắp nẻo,

Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son.

  1. Mẹ cho con một lời ru không mỏi mệt,

Vì chỗ bắt đầu từ ngưỡng cửa lời ru.

  1. Mênh mông bát ngát đại dương,

Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền.

  1. Bao la sóng nước biển Đông,

Không bằng một nữa tấm lòng mẹ tôi.

  1. Nửa đời phiêu bạc tha hương,

Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấc lòng.

  1. Cha mẹ nhận một đời bão tố,

Để cho con mãi mãi bình yên.

  1. Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi,

Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời.

  1. Ơn cha dưỡng dục dường non thái,

Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.

  1. Dù đi trăm suối nghìn sông,

Vẫn không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi.

  1. Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ,

Như mẹ thương con giữa cuộc đời.

  1. Một đời nguyện ước mai sau,

Mẹ như hóa phép nhiệm màu Quan Âm.

  1. Tiết Vu lan bâng khuâng nhớ cha

công dưỡng dục,

Mùa báo hiếu bùi ngùi thương mẹ đức cù lao.

  1. Cha là núi mẹ là sông,

Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành.

  1. Cầu cho cha được an nhàn,

Cầu cho mẹ được an khang tuổi già.

  1. Thảnh thơi tùng trúc xanh nguồn cội,

Mây trắng đầu non tựa dáng cha.

  1. Bàn tay nối tiếp bàn tay,

Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no.

  1. Cha là núi con hoài xanh cỏ dại,

Cha là trời cho mây trắng con bay.

  1. Nước biển mênh mông không đong

đầy tình mẹ,

Mây trời lông lộng không phủ kín công cha.

  1. Dẫu con đi hết cuộc đời,

Vẫn không đi hết những lời mẹ ru.

  1. Hoa này tàn rồi hoa khác nở,

Mất Mẹ rồi muôn thuở tìm đâu ?

Nỗi Niềm

Lòng quặn lại khi nhìn con cực

Người mẹ nào tránh khỏi xót xa

Nước mắt người tuôn vào lòng ngực

Nỗi niềm này ta trách chính ta.

Chúc Khả                   

  1. Mong con cuộc sống bình yên,

Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu.

  1. Bao năm vắng bóng quê nhà,

Bỗng nay nhớ mẹ thương cha khóc thầm.

  1. Hè về sen bung cánh

Ao nhà ai vắng tanh

Mẹ ngồi bên hiên vắng

Lụp xụp túp lều tranh.

  1. Tam Anh trong tim tôi

Nhớ thuở còn nằm nôi

Mẹ ngọt ngào điệu hát

Ru hồn tôi vào đời.

  1. Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá,

Sao đong  đầy hai tiếng mẹ ơi.

  1. Bên cha cũng kính , bên mẹ cũng vái.
  2. Bình phong cẩn ốc xà cừ,

Vợ hư để vợ, đừng từ mẹ cha.

  1. Ơn cha nặng lắm ai ơi,

Nghĩa mẹ bằng Trời chín tháng cưu mang.

  1. Ơn cha nghĩa mẹ trìu trìu,

Mưa mai lòng sợ, nắng chiếu dạ lo.

  1. Ơn cha núi chất trời Tây,

Láng lai nghĩa mẹ nước đầy biển Đông.

  1. Ân cha nặng lắm anh ơi,

Nghĩa mẹ bằng Trời, chín tháng cưu mang.

  1. Ân cha nghĩa mẹ nặng trìu (triều)

Ra công báo đáp ít nhiều phận con.

  1. Công sinh dục bằng công tạo hóa

Nghĩa sinh thành sánh nghĩa cù lao

Dạy con, con nhớ lấy lời,

Trọng cha, kính mẹ, suốt đời chớ quên.

  1. Làm trai giữ trọn ba giềng,

Thờ cha, kính mẹ, vợ hiền chớ vong.

  1. Cây khơ chưa dễ mọc chồi,

Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta.

Non xanh bao tuổi mà già,

Bởi vì sương tuyết hĩa ra bạc đầu.

  1. Chí tâm niệm Phật đêm ngày,

Cầu cho cha mẹ sống tày non cao.

  1. Thờ cha kính mẹ hết lòng,

Ấy là chữ hiếu dạy con luân thường.

  1. Trăng tròn ánh sáng dịu dàng,

Hiếu tròn khuya sớm lòng càng thảnh thơi.

  1. Gia bần tri hiếu tử

Quốc loạn thức trung thần.

  1. Mẹ còn là cả trời hoa

Cha còn là cả một tòa kim cương.

  1. Có nghèo mới biết con hiếu,

Có thiếu mới biết bạn hiền.

  1. Lên non mới biết non cao,

Nuôi con mới biết công lao mẫu từ.

  1. Tột cùng Ác, không gì hơn bất hiếu.

Tột cùng Thiện, khơng gì hơn hiếu.

  1. Thương Cha xuôi ngược giữa dòng

Mẹ yêu tất tả gánh gồng nuôi con.

Đăng Học                 

  1. Xuân xanh của mẹ một thời,

Thương con chẳng biết đánh rơi khi nào.

  1. Mẹ nghèo nón lá tả tơi,

Mong sao con trẻ vào đời bình yên.

  1. Mẹ là dòng sữa ngọt ngào

Là lời ru để con vào ước mơ

Mẹ là cả một bài thơ

Là câu hát dịu ầu ơ ví dầu.

  1. Vạn cổ tình thâm ơn cúc dục,

Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành.

  1. Biển bằng gánh phận phong ba,

Mẹ tơi gánh lận đận và lênh đênh.

  1. Cha là bóng mát biển khơi,

Cha là điểm tựa bên đời của con.

  1. Công dưỡng dục ví bằng non Thái,

Nghĩa sinh thành sánh tựa biển Đông.

  1. Con đi khắp vạn nẻo đường,

Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền.

  1. Dù ta đi trọn kiếp người,

Vẫn không đi hết mấy lời mẹ ru.

  1. Mẹ như một nhánh mạ gầy,

Hoá thân thành bát cơm đầy nuôi con.

  1. Nếu có bao giờ con yêu mẹ,

Hãy yêu khi mẹ còn đây.

  1. Tu đâu cho bằng tu nhà,

Thờ cha kính mẹ mới là chân tu.

XEM THÊM TẤT CẢ THƯ PHỔ QUANG LĨNH